Có một câu nói rất hay, không phải oan gia không gặp mặt.
Chưa kể sau một phen giày vò như thế, oan gia cũng phải biến thành kẻ thù. Dưới tình huống như vậy, ông ta lại cứ rơi vào bẫy của đối phương, bất ngờ thì đúng là bất ngờ, kích thích cũng đúng là kích thích, nhưng rõ ràng SCP-106 không hề cảm thấy vui vẻ một chút nào.
Đầu lâu hắng giọng, hết sức hài lòng với diễn xuất của mình.
Khuôn mặt già nua đã mục rữa hơn phân nửa của ông ta chỉ còn lại hàm răng và con ngươi là còn nguyên vẹn. Ban đầu, khi ông ta nhe miệng còn có thể thoáng nhìn thấy chút sắc trắng lộ ra. Nhưng lúc này nụ cười đã biến mất, sắc trắng đó cũng biến mất giữa đôi môi thối rữa. Ông ta gắt gao trừng mắt nhìn Lâm Dữu, trong cổ họng chỉ phát ra những âm thanh hàm hồ không rõ- Vốn dĩ ông ta nói chuyện đã khó khăn rồi, nay cảm xúc dâng trào, đến cả những câu đơn giản nhất cũng chẳng thể thốt ra được.
Miếng thịt mắc kẹt trong cổ họng ông ta run rẩy cùng với những thớ cơ ít ỏi còn sót lại trên mặt, run đến mức dường như sắp rụng mất.
Đây có lẽ là lần đầu tiên The Old Man gặp phải một con người mà dù không bị ánh sáng mạnh áp chế, ông ta vẫn chỉ muốn tránh xa, tốt nhất là cả đời không bao giờ chạm mặt loài người nữa, ông ta lùi lại từng bước mà không cần suy nghĩ.
''Không không không...''
Thấy ông ta muốn chạy, Lâm Dữu vội vàng ngăn cản: "Đã nói nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863695/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.