Thậm chí Lâm Dữu không thèm quay đầu lại.
"Cạch" một tiếng, cô vặn mở khóa sắt. Đợi khi rút ra chiếc chìa khóa nhỏ còn chưa bằng ngón tay út, cô mới chậm rãi xoay người, nhìn gã hề đang nhăn nhó mặt mày vì bị Nya xách trên tay.
Lúc bơm hơi cô cố tình không bơm đầy, lúc này gã hề còn thấp hơn cô một cái đầu, Nya xách lên cũng nhẹ nhàng. Chân ngắn tay ngắn, đưa ra xa một chút ngay cả đá đ.ấ.m cũng không làm được, mà nói đi cũng phải nói lại, cho anh ta tám lá gan chắc cũng không dám đ.ấ.m đá vào một tồn tại cấp cao như Tà Thần.
Chỉ có thể để bản thân lơ lửng trên không trung, mặt mũi nhăn nhó đến mức mũi ra mũi, mắt ra mắt, trừng mắt oán hận nhìn Lâm Dữu.
"Tôi đã nói gì rồi, đừng giở trò. Nếu anh còn muốn trải nghiệm lại cảm giác lên trời sánh vai cùng mặt trời thì..." Cô chẳng hề sợ hãi, còn tiện thể liếc nhìn bầu trời đêm: "Ồ, không đúng, là mặt trăng."
"Là tôi bắt được." Nya nhắc nhở.
Lâm Dữu nghiêng đầu.
"Có gì khác nhau sao?"
Nya cười khẩy một tiếng, anh ta nheo mắt lại cũng không nói gì thêm. Việc để một Tà Thần bàn luận về mối quan hệ của anh ta với loài người thì có chút nực cười, nhưng giữa bọn họ dường như cũng miễn cưỡng đạt đến một chút cảm giác đồng minh.
Đối với Nyarlathotep mà nói, anh ta chỉ cần biết bên cạnh người này vĩnh viễn có trò vui để xem, vậy là đủ rồi.
Lâm Dữu kéo cánh cửa sắt ra, nó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863689/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.