Âm thanh vung gậy bóng chày hung ác nghe thôi đã thấy đau cả người, nhưng lại có một tên đến một miếng thịt cũng không còn đang ngồi xem kịch vui vẻ.
"Đánh hay lắm!" Đầu lâu lớn tiếng kêu: "Đánh mạnh vào!"
Nó chỉ hận mình không thể vỗ tay thật sự. Nhưng may mắn là sau khi quen với nhịp sống lêu lổng trên dây đeo túi cả ngày, nó càng cảm thấy đây là một vị trí VIP để quan sát cận cảnh!
Căng thẳng! Kích thích!
Lâm Dữu tự mình đã mở cửa quán ăn, cô nắm chặt gậy bóng chày, tầm mắt luôn không rời khỏi chú hề đang đứng bên ngoài.
Chú hề bị một gậy kia đ.á.n.h cho choáng váng, anh ta ôm lấy khuôn mặt sưng vù của mình, vừa thấy Lâm Dữu lại xách gậy bóng chày xông lên, lập tức kinh hãi lùi lại mấy bước.
"Tui zai rùi." Anh ta lảm nhảm không rõ: "Tui không giam nua!"
Lâm Dữu: "..."
"Anh ta đang nói gì vậy?" Cô hỏi.
"... Tôi biết tôi sai rồi." Đầu lâu miễn cưỡng làm phiên dịch: "Tôi không dám nữa đâu?"
Mảnh vỡ thủy tinh vừa nãy vương vãi khắp nơi, Lâm Dữu khoanh tay, vòng qua hai bước.
Có lẽ vì trời đã tối, khuôn mặt bôi đầy sơn của gã hề trong bóng tối trông đặc biệt rợn người. Dù anh ta đang vội vàng cúi đầu khom lưng với cô, Lâm Dữu vẫn không hề lơi lỏng cảnh giác.
Không vì gì khác, chỉ vì tấm biển hiệu kia.
Tên công viên giải trí đã bị che đi, nhưng bên cạnh lại được thêm vào một cái đầu của một gã hề, không biết có phải là do tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863687/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.