... Đã bỏ lỡ cái gì? Nghe vậy, mọi người nghe vậy, không hẹn mà cùng nhìn về phía cô y tá đáng thương đang bị móng vuốt chó giẫm lên lưng, rồi lại đồng loạt chuyển ánh mắt về phía khuôn mặt chỉ còn xương cốt, chẳng nhìn ra biểu cảm gì của đầu lâu.
Không không không, theo một ý nghĩa nào đó, các người đến vừa kịp lúc đấy.
"Ừ."
Dưới ánh mắt của họ, đầu lâu này khi mở miệng lần nữa lại mang theo chút ngại ngùng.
"Các người nhìn thế làm tôi hiểu lầm đấy." Nó nói: "Ví dụ như, bây giờ tôi bắt đầu cảm thấy, dù có biến thành một bộ xương kêu lóc cóc cũng khó mà làm giảm đi sức quyến rũ năm xưa..."
Giữa lúc ba hoa khoác lác, cuối cùng đầu lâu cũng chú ý đến Kiều Xán đang cố gắng nháy mắt ra hiệu cho nó.
"...Ồ."
Nó nhìn xuống dưới, nhìn thấy y tá vẫn đang cố gắng thắt lưng trở lại: "Trời ạ."
"Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý. Muốn trách thì trách cái tên tự tiện cướp tay người khác này, nếu không phải tại nó..."
Alessa đứng bên cạnh giường bệnh, rõ ràng không muốn nghe nó lải nhải với đủ lý do đổ lỗi nữa.
“Hành động đi." Nó nói.
Các y tá vốn đã từng bước nhích về phía trước trong tiếng lải nhải của đầu lâu. Sau khi cô y tá dẫn đầu bị vật ngã, lúc này vừa nghe thấy mệnh lệnh, những người phía sau lập tức thay thế vị trí của cô ta.
Trong lúc người đi trước đang vật lộn, mười mấy người còn lại đã đến trước mặt ba người, chỉ cách chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863663/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.