Có lẽ cảnh tượng này ngay cả một cái đầu lâu cũng thấy quá đỗi khó tin, miệng nó há ra rồi khép lại, cuối cùng dùng cái giọng khàn khàn nghe như gió lùa mà thốt ra lời.
"...Được thôi."
Nó cân nhắc nói.
"Xem ra cách này khá hiệu quả, nhưng tôi hy vọng lần sau cậu có thể trưng cầu ý kiến của chủ nhân khúc xương đùi."
"Tôi sẽ làm thế." Lâm Dữu đáp.
Đầu lâu: "..."
Không không không nó chỉ khách sáo một chút thôi, đừng xem là thật chứ?! Chẳng lẽ chuyện này còn thật sự có lần sau sao?!
Nhưng xem ra đối phương đã hoàn toàn tin lời này rồi, trong lòng đầu lâu khổ không nói nên lời. Nó quá hiểu rõ mình sĩ diện như thế nào, chỉ sợ vừa nhắc đến sẽ vô cùng "hào phóng" mà đồng ý ngay lập tức.
Nó hối hận rồi, vô cùng hối hận, nhưng chẳng ai quan tâm hay nhìn ra một cái đầu lâu chỉ còn xương có bao nhiêu bứt rứt trong lòng. Cuối cùng cũng đành cắn răng... Đương nhiên rồi, nó không có cái thứ đó... cùng với họ nhìn con ch.ó zombie đang nhìn chằm chằm đầy hung tợn kia.
Cái đuôi trụi một nửa vẫn không ngừng vẫy, vẫy nửa phút cũng không thấy mệt.
Lưỡi của con ch.ó zombie lệch sang một bên, mắt nhìn chằm chằm cái xương đùi trong tay Lâm Dữu đầy thèm thuồng. Thấy cô mãi không có động tác, nó còn chủ động giơ chân phải lên đòi bắt tay.
Lâm Dữu nhìn về phía cổ nó.
Trên cổ nó đeo một cái vòng.
Dù sao cũng đã ở ngoài chịu gió chịu mưa lâu như vậy, chiếc vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863662/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.