Lấy được vũ khí thuận tay, Slime nhìn, tâm trạng rất tốt.
Hầu hết những mảnh gỗ trên lưỡi rìu đã dính vào cửa gỗ từ những nhát c.h.é.m trước đó. Nó khom lưng, cẩn thận dùng tấm thảm bên cạnh lau lau, sau khi lau sạch thì hài lòng nhìn lưỡi rìu mới, cười “ha ha” ngồi dậy, nhìn về phía người đàn ông ở ngoài cửa.
Anh ta l.i.ế.m khoé miệng, do trên người nhiễm virus “slime” nên trên mặt nổi đầy gân xanh, đôi mắt hẹp chỉ còn lòng trắng.
Thoáng nhìn anh ta càng giống người điên hơn tất cả mọi người.
Tsuchiya vốn đang điên cuồng bỗng tỉnh táo một chút, ông ta không ngờ lưỡi rìu sắc bén của mình lại c.h.é.m lên người mình. Hai chân ông ta mềm nhũn, dựa vào tường ngồi bệt xuống, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khó nghe.
Mắt thấy Slime nhấc chân đá văng cửa.
Vị trí của hai bên hoàn toàn đảo ngược, kẻ trước đây truy đuổi giờ đây lại quyệt tay trên mặt đất, vừa lăn vừa bò muốn chạy. Nhưng chưa kịp bò, sau gáy đã bị giáng một đòn mạnh.
Nhất thời rên lên một tiếng, hai mắt biến thành màu đen rồi ngất đi.
“Tôi muốn…”
Slime vốn trời sinh tính tình thô bạo rõ ràng không hài lòng vì chỉ vung vẩy cán rìu, chỉ hận không thể c.h.é.m tên nhóc đang sống sờ sờ bị đánh đến bất tỉnh trước mắt này thành tám mảnh, nó lẩm bẩm: “Giết…”
“Không được.” Lâm Dữu từ chối: “Giữ người này lại —- đúng rồi, tháo cánh cửa này ra.”
Slime chỉ còn cách nghiến răng, rầu rĩ không vui mà đi chặt cửa.
Bọn họ mới đến thị trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863645/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.