Lâm Dữu nấp sau đống thùng carton tự mình chất đống, cuối cùng cũng được nhìn thấy bộ mặt thật của Hồng Nhân.
Cô nín thở, nhìn người kia vừa đi vừa hát khe khẽ bước vào kho hàng.
“Nhuộm thành đỏ tươi... đỏ tươi... mặt nha tay nha tất cả đều nhuộm đỏ...”
Cùng với tiếng hát, cô bé bĩu môi một cách thái quá. Từ mắt đến ngón chân trần, toàn thân cô bé đều là máu, tóc cũng vì thế mà dính vào nhau thành từng mảng.
Cô bé không để ý đến phía này, trong lòng ôm một con thỏ bông cũng dính đầy máu, những vết m.á.u b.ắ.n tung tóe trên đó khiến người ta không khỏi suy nghĩ nhiều.
Nếu có thể xé xác người ta thành từng mảnh, thì Hồng Nhân kia...
Lâm Dữu nghĩ.
Chẳng lẽ là bị m.á.u b.ắ.n tung tóe nhuộm đỏ? Đừng nên để tất cả trứng vào một giỏ, nếu một người bị phát hiện không thể kéo theo người khác cùng chết. Kho hàng rộng lớn, ba người họ giống như đã có sự phân công từ trước, ẩn náu ở những nơi khác nhau.
Hành động của Hồng Nhân rõ ràng rất có mục đích, xác định có người đang trốn trong kho hàng.
Phải tranh thủ lúc cô ta đi sâu vào trong để tìm cơ hội chạy trốn ra cửa.
Lâm Dữu nín thở, chỉ có thể tiếp tục chú ý đến động tĩnh của đối phương, cô lại lần nữa cẩn thận thò đầu ra.
...Nhưng lần này, nửa khuôn mặt dính đầy m.á.u xuất hiện trong tầm mắt cô.
Đôi mắt trợn tròn của Hồng Nhân không hề chớp, con ngươi đen lớn hơn người thường trống rỗng vô hồn. Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863625/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.