“Dữu Dữu.” Giản Minh Giai đứng phía sau nói: “Cậu đang nhìn gì vậy?”
“À.”
Lâm Dữu sực tỉnh, chỉ về phía tủ kính: “Con rối gỗ bên đó — Ơ?”
Rời mắt đi một chút rồi nhìn lại, rối gỗ vẫn ngồi ngay ngắn ở đó, giống như cái đầu vừa xoay 180 độ kia chỉ là ảo giác của cô.
Lâm Dữu: “…”
Sao bọn họ ai cũng thích chơi trò này vậy, Slander Man trước đây cũng dùng trò này với cô.
Ba người còn lại nghe thấy lời của cô thì cũng đều đi tới. Mặc dù bọn họ không tận mắt nhìn thấy cảnh nó quay đầu, nhưng khi nhìn con rối gỗ cổ điển nhiều màu sắc này cũng không khỏi rùng mình.
“Khi còn nhỏ tớ sợ nhất là búp bê hình người…” Giản Minh Giai nhỏ giọng thì thầm.
Lâm Dữu liếc nhìn Liêu Đồng.
Ban đầu cô nghĩ đến chuyện cạy khóa hoặc đập vỡ tủ kính, nhưng nghĩ lại thấy vẫn còn đồng đội lạ mặt ở đây nên tạm thời từ bỏ.
Năng lực của cô có chút đặc biệt, ở trước mặt người không quen tốt nhất nên giữ lại ba phần đường sống. Hơn nữa phó bản chỉ vừa mới bắt đầu, không nắm rõ tình hình mà đã vội vàng ra tay thì không ổn lắm.
Cô ngẩng đầu nhìn biển hiệu, nhớ kỹ tên của cửa tiệm này, tâm trạng không tệ mà vẫy vẫy tay với nó.
—- Lần sau tôi lại đến tìm cậu chơi nhé.
Cảnh Thanh Hà và Giản Minh Giai để ý đến đồng tác nhỏ của cô, trong lòng không nhịn được mà dành hai giây tưởng niệm cho con rối gỗ kia. Còn Liêu Đồng vẫn chú tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863615/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.