Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Dư Niên, Mạnh Viễn và Thi Nhu đến trường quay. Bọn họ tới rất sớm, Hà Khâu Bách thiếu ngủ đang làm ổ trong ghế ăn sáng, thấy bọn họ đến, không có tinh thần chào hỏi, “Ăn sáng chưa?”
“Ăn rồi, ” Mạnh Viễn tặc lưỡi mấy lần, “Thảm vậy? Cậu đây là lại một tối không ngủ?”
Hà Khâu Bách uống hai ngụm sữa đậu nành, “Ừ”, “Lúc bình minh vội vã chợp mắt hai tiếng trên ghế, ” Ngữ điệu hắn biến đổi, cất cao giọng quát, “Tôi cmn còn phải nói bao nhiêu lần? Đừng có mở đèn số bảy, các cậu muốn quay phim ma à!”
Phụ trách ánh sáng ở phía xa trả lời một câu, Hà Khâu Bách không còn tâm tình ăn sáng, quăng sữa đậu nành, ánh mắt nhìn Dư Niên ôn hòa hơn không ít, “Ngày hôm qua lão Mạnh nói với tôi suy nghĩ của cậu, tuy rằng chỉ bỏ thêm một chi tiết nhỏ, nhưng nhất định hiệu quả sân khấu sẽ rất tốt, tôi đã nói thợ trang điểm sắp xếp xong xuôi.”
Dư Niên cười nói cảm ơn, “Cảm ơn anh, làm phiền rồi!”
“Cám ơn cái gì, tôi còn trông cậy vào cậu cùng Hạ Minh Hi giúp tôi nâng tỉ lệ người xem và nhiệt độ đây, tôi đã mua hot search xong xuôi hết rồi. Ngược lại cậu có suy nghĩ đặc sắc gì cứ nói, mọi người cùng nhau nghiên cứu.”
Hà Khâu Bách sờ sờ cái cằm mọc đầy râu, “Người tới sớm được sớm. Cậu đi diễn tập có hóa trang trước đi. Đây là lần thứ nhất cậu lên sân khấu, tuy rằng chúng ta là ghi hình, hậu kỳ sẽ cắt nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-rat-ngheo/261060/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.