Edit: Cải Xanh
Lâm Hoan Hỉ liếc mắt về phía sau, thì thấy mấy người đứng sau lưng mình đều mang vẻ mặt hóng chuyện.
Cô thu lại ánh mắt, nói: “Chuyện là như vậy, ngày mai Tinh Tinh sẽ đến Hoa Diệu làm, hôm nay muốn chuyến đến kí túc xá của nhân viên, nhưng mà Dịch ca không rảnh để đưa cô ấy đi, cậu có thể lái xe của tôi… đưa Tinh Tinh đi không?”
Kiên trì nghe cô nói xong, Tô Dục không chần chừ một giây liền từ chối: “Không đi, không rảnh.”
Đúng là….
Kiểu người lạnh nhạt không chấp chuyện nhỏ nhặt
Mặc dù đã biết kết quả, nhưng Lâm Hoan Hỉ vẫn hơi thất vọng: “Không có cách rồi, làm phiền rồi….”
Thanh âm vừa rơi xuống, cô cũng xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của cô, Tô Dục khẽ cau mày, đuổi theo mấy bước gọi cô: “Chờ một chút.”
“Hả?”
Tô Dục vẻ mặt ngại ngùng: “Rất xa à?”
“Ngay trong khu dân cư đối diện Hoa Diệu, cũng không xa lắm.”
“Được rồi.” Cậu xoa xoa đầu tóc rối bù, “Tôi đi thay quần áo khác, một lúc nữa sẽ sang tìm chị.”
Vậy là đồng ý rồi?
Lâm Hoan Hỉ ôm theo bất ngờ sang nhà, Từ Tinh Tinh thấy người trở về, từ trên ghế sô pha nhảy tới, ánh mắt chờ mong: “Dục thần nói sao?”
“Cậu ấy đồng ý rồi, sẽ sang đây ngay.”
Từ Tinh Tinh cũng bất ngờ: “Đồng… đồng ý rồi sao?”
“Ừ, đồng ý rồi.”
Từ Tinh Tinh nhảy dựng lên, ôm chầm lấy Lâm Hoan Hỉ hôn mạnh một cái, rồi chạy lên tầng lấy hành lí.
Nhưng đúng lúc này, chuông cửa lại vang lên.
Tô Dục đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-la-vo-anh/1726538/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.