Edit, Beta: Bull
---------------------------------
Ngoại truyện 1 (P1): Cậu Bé Quàng Khăn Tím đi một mình trên con đường nhỏ ở ngoại ô.
Tiêu Chỉ mở bừng mắt. Nhưng thứ xuất hiện trước mắt cậu không phải là trần nhà quen thuộc, cũng không phải cánh rừng đen đặc của Hessen, mà lại là một vùng màu xanh lục bát ngát. Tuy trông có vẻ bình thường chẳng có gì lạ, nhưng lại tràn đầy sức sống.
Hả?
Nơi đây là đâu vậy?
"Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng nọ, có một dũng sĩ tên là Cậu Bé Quàng Khăn Tím..."
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong khu rừng rậm rạp.
"Ai đang nói vậy?!" Tiêu Chỉ vội vàng ngồi dậy, nhìn khắp bốn phía. Cậu vừa nhúc nhích thì chợt phát hiện ra trên người mình đang mặc một chiếc áo choàng màu tím ngắn, được làm bằng nhung, mà cậu cũng cứ cảm thấy nó hơi quen quen.
Tiêu Chỉ thử kéo cái áo choàng trên người mình xuống, nhưng cái thứ này cứ như là mọc ra trên người cậu vậy, không thể kéo nó ra được.
Giọng nói kia cũng không trả lời cậu, vẫn nói tiếp: "Cậu Bé Quàng Khăn Tím là một đứa trẻ ngoan, ai gặp cũng mến. Hôm nay, mẹ sai cậu đi đưa bánh cho bà ngoại. Cậu Bé Quàng Khăn Tím rất vui, bởi vì cậu có thể gặp bà ngoại, vậy nên đã thức dậy ra ngoài từ sáng sớm."
Cùng với tiếng kể chuyện đó, Tiêu Chỉ bỗng thấy một cái giỏ nhỏ được đan bằng cỏ xuất hiện ngay bên cạnh mình. Bên trong được lót bằng một lớp vải bông xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-cong-luoc-dai-ma-vuong-thuc-te-ao/3450156/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.