🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sơ Trường Dụ biết Cảnh Mục đi theo mình.



Thế thì sao chứ? Hắn đi theo mình, mình phải có nghĩa vụ để ý hắn chắc?



Nói thật, Sơ Trường Dụ cũng không biết cơn giận này từ đâu tới.



Y buồn bực, trong buồn bực còn có ấm ức vì bị hiểu lầm. Những cảm xúc này đan xen trong lòng, làm y không nói rõ được, vô cớ cáu kỉnh.



Y cứ đi thẳng về phía trước, mặc kệ tên đầu sỏ đằng sau.



Cảnh Mục ở phía sau cũng có hơi ấm ức... mình ra ngoài xử án, tình cờ bắt gặp người uống rượu hoa. Ta còn chưa tức giận, người lại giận ta trước?



Nhưng dường như Sơ Trường Dụ sinh ra là để chuyên khắc hắn. Dù hắn tức giận đến đâu, nếu gặp phải Sơ Trường Dụ, thì sẽ hoàn toàn tiêu tan.



Có lẽ hôn quân tức giận vì hồng nhan của mấy triều đại trước, cũng có tâm trạng giống mình.



Sơ Trường Dụ cứ kéo theo cái đuôi như thế ra khỏi ngõ Xuân Thủy, đến tận đường Trường Ninh.



Hai bên đường Trường Ninh có nhiều cửa tiệm, cũng rất náo nhiệt. Sơ Trường Dụ lúc này đã mệt, chân bắt đầu mỏi. Vừa hay ven đường có một quán trà, Sơ Trường Dụ nghĩ không nên giận dỗi bản thân, liền đến quán trà ngồi xuống.



Cảnh Mục theo sát, ôm vò rượu ngồi bên trái y.



"Ông chủ, hai bát trà Long Tỉnh." Sơ Trường Dụ còn chưa kịp nói, Cảnh Mục đã lớn tiếng gọi.



Sơ Trường Dụ cau mày nhìn hắn.



"Thiếu phó chắc không biết." Cảnh Mục lúc này không còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378168/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.