Sau hai ngày, chỉ có hai ba phần người trong thành Hồ Châu đến báo danh.
Những thanh niên ở lại thành lập một đội gồm năm mươi ngàn người, còn người già và phụ nữ tổ chức một đội hậu cần chăm sóc trẻ em và nấu ăn cho binh sĩ.
Có một phú thương Hồ Châu độ tuổi bảy mươi quyên góp hết gia sản của mình. Sau hai ngày, có thể nói Sơ Trường Dụ như hổ mọc thêm cánh, dù không đủ để chống lại một trăm ngàn quân phản loạn, nhưng so với y dự tính đã tốt hơn rất nhiều.
Y thầm nghĩ, nhất định sẽ chờ được viện binh đến.
Đêm ngày thứ ba, khôi giáp được chuyển đến chỗ ở của y.
Y tập hợp hai ngàn nhân mã, đêm nay canh giữ bờ sông Hoàng Hà. Bờ đê mà y xây trước đó đủ tốt để trú ẩn.
Vốn lần đi này rất nguy hiểm, tuy không đến mức thập tử nhất sinh, nhưng vài tướng lĩnh Hồ Châu không cho y dẫn đội. Nhưng Sơ Trường Dụ nghĩ cuộc tập kích này sẽ chiến thắng bất ngờ, thế nên y không yên tâm giao cho ai khác.
Sơ Trường Dụ mặc giáp, cầm trường thương, chuẩn bị rời phủ.
Khôi giáp này là kiểu thống nhất của tướng quân Đại Khải, giáp bạc tua đỏ, bên ngoài khoác chiến bào đỏ sẫm. Không Thanh sợ vào đêm y sẽ nhiễm lạnh, nên đặc biệt tìm một nha hoàn cẩn thận may thêm đệm đầu gối và cổ tay trên giáp của y, giúp y tránh cái lạnh khắc nghiệt.
Vì chuyện này mà Không Thanh đã bị Sơ Trường Dụ mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378108/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.