Sơ Trường Dụ lần nữa tỉnh lại đã nằm ở trên giường.
May là lúc đó y đã cố hết sức ngăn chặn, nên thanh đao không đâm vào ngực mà rạch một nhát nặng vào vai. Tuy nhát đao này sâu nhưng lại đi theo chiều dọc, chỉ tổn thương da thịt chứ không tổn thương tim phổi.
Y mở mắt thấy Không Thanh đang đứng cạnh giường với đôi mắt đỏ ửng. Thấy y tỉnh lại, Không Thanh vội đưa nước tới bên môi Sơ Trường Dụ.
Sơ Trường Dụ giơ tay đẩy cái ly cản trở y nói ra.
"Trận chiến bây giờ thế nào?" y cau mày hỏi "Ta ngủ bao lâu rồi?"
"Thiếu gia mới ngủ ba canh giờ." Không Thanh lau nước mắt "Ba canh giờ này, thiếu gia ngủ không được ngon, không ngừng nói mơ, còn gặp ác mộng."
"Ta hỏi trận chiến thế nào." Sơ Trường Dụ lặp lại.
"Đám phản quân kia đã đóng quân ngoài thành." Không Thanh vội nói "Trước mắt chưa công thành, mà nói sẽ phái sứ giả vào đây, hiện giờ tri phủ đại nhân và các tướng quân vẫn chưa quyết định, muốn đợi người tỉnh lại mới ra quyết định."
Lúc này, Sơ Trường Dụ mới thở phào nhẹ nhõm, giơ tay sờ sờ lồng ngực vốn đang đau dữ dội "Đi tìm Trịnh đại nhân đến đây."
Sau đó, hai tay y cảm thấy trống rỗng, nét mặt chợt đổi.
"Ngọc bội của ta đâu?" y cau mày hỏi, sau đó định đứng dậy. Không Thanh vội đỡ y "Thiếu gia, đừng làm rách vết thương!"
Lúc này, một giọng nói non nớt dịu dàng từ bên giường truyền đến "Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-thua-tuong-quyen-the-muon-hoan-luong/2378107/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.