Trong sân của Loan cẩm cư, hiện tại Ngọc Di đang bị Loan Loan ép vào thế bí.
- tiểu thư a, lão gia dặn ta ko được cho người ra ngoài, người đừng ép ta mà!!!
- Ngọc Di a, ở đây là rất rất chán nha! Ngươi cùng ta ra ngoài chơi, ta sẽ ko cho phụ thân biết a! Nếu người biết, ta sẽ bao che cho ngươi mà
- tiểu thư nếu thấy chán, hay đi sang Nha cư của nhị tiểu thư chơi nha, được ko? - Nàng như nhìn thấy ánh sáng, cười tươi nhìn Loan Loan.
Hử? Nha cư? Là của Uyển Thục Nha sao a? Hảo, đi thì đi nga!!!
- được rồi, vậy đi thôi
- khoan đã tiểu thư a, người định để tóc thế này đi sao?
- hử? Thì sao?
Ngọc Di cứng người, thầm óan: đây có phải hay ko tiểu thư nết na hiền dịu, luôn đoan trang nhà mình ko a?
- tiểu thư, người có muốn hay ko ta vào búi tóc cho người?
- à, ta ko phải đã tết tóc rồi sao? - Nàng chớp chớp mắt nhìn Ngọc Di. Ở hiện đại nàng rất thích tết xuông thế này nha, vừa gọn,đẹp mà giản dị nữa a, chả lẽ cổ đại này là rườm rà lắm sao a?
- tiểu thư, vẫn là nên vào búi tóc cho người - Ngọc Di day day thái dương, chu môi nói với nàng.
Nha cư
Loan Loan vẫn 1 thân cẩm y, đuôi váy thêu vài bông cẩm tú cầu xinh đẹp, thanh nhã, giản dị mà ko mất vẻ xinh đẹp. Nàng gài 1 trâm ngọc hồng lựu tím, tóc tùy tiện búi lệch một bên, vài sợi buông xoã xuống trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/84181/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.