- Loan nhi, hình như nàng rất hưng phấn? - Hoàng Lam Phương khuôn mặt tuấn mỹ cười tươi nhìn Loan Loan đang ôm Bạch Ly đứng bên cười tươi rói ngắm cảnh.
- ừ, ta lần đầu thấy thiên nhiên hùng vỹ vậy! - Loan Loan mỉm cười khanh khách.
- mẫu thân, cho ta xuống đi! - Bạch Ly lên tiếng. Chuẩn bị cho vụ ám sát nữ nhân này làm hắn tốn bao công sức, giết nàng, Hoàng Lam Phương sẽ mất đi chút khí lực.
- ân! - nàng gật gật đầu. - đừng đi tới gần mép núi quá.
Câu nói vừa dứt khỏi miệng, thì phần chỗ Loan Loan và Bạch Ly đứng lại sạp xuống, lở đất...
Bạch Ly hét lên tiếng non nớt, Loan Loan kéo hắn lại bên người, trong lúc mọi người tới, 2 người đã rơi xuống vực...
“chết tiệt, là vực nên ko có cây cố mà ứng cứu, kim thì cũng ko dùng được “
Loan Loan nghĩ thầm, tự hỏi sao mình xui đến thế?
Bạch Ly ngoài mặt la hét trong tâm lại cười lạnh.
Lúc hắn nhảy xuống, chân tụ 1 lớp gió càn quấy trong lòng đất, thản nhiên gây lên vụ lở đất này.
- Ly nhi, con lại đây, sắp chạm đất rồi, mẫu thân sẽ bảo vệ con! - nói rồi ôm Bạch Ly vào lòng.
Hắn cười thập phần tà mị, đẩy nàng ra, mặc cho thân thể nàng tự nhiên rơi xuống, lấy 1 lớp gió nhẹ thổi mình để ko bị rơi.
- mẫu thân? Ngươi thật cả tin, Uyển Như Loan Loan! - Hắn cười khẩy.
- Ly nhi? - Loan Loan khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869191/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.