Nhan thủy cung
Nhan qúy phi tức giận ném vỡ hết đồ đạc trong cung, nô tỳ cũng chạy tán loạn đi tìm hoàng thượng. Tất nhiên tên Mộ Dung Trần đó đang ngồi chơi với Di Di, nói với bọn họ là... cứ cho nàng đập tiếp đi, vui mà!!!!
Mấy ngày sau
Di Di ngồi nghịch tiểu bạch mao hôm qua hắn đưa nàng.
Thân cam y mỏng manh. Ba ngàn tóc đen như thác nước chảy qua bờ vai trắng nõn. Tay nhẹ mặc áo lông trắng vào. Đông tới rồi! Nàng ghét đông.
Chân nhẹ bước ra ngoài. Gió nhẹ hất tung mái tóc nàng. Gió mang theo mùi hương thật thơm, thật quen thuộc, đó là...
MÊ DƯỢC?????
Di Di khẽ nhoẻn miệng. An lành ko đủ hay sao mà muốn gây chuyện thế?
Ko suy nghĩ nhiều, ko trốn tránh, trực tiếp đối đầu. Nàng nhẹ ngã xuống. Khóe môi vẫn mỉm cười, Mộ Dung Trần hẳn là ko ngu ngốc. Nàng khẽ động chân, bị 1 hắc y nhân vác đi như bao gạo. Giày nàng rơi xuống, chĩa đúng phía đi. Cái tính cách này nàng học của tẩu.
Trong họa có phúc!
- CÁI GÌ HẢ???? - Mộ Dung Trần trợn mắt, hỷ nộ bắn ra lia lịa.
Mới 1 khắc trước, hắn sai người gửi loại lụa cam mềm mại cống phẩm đến cho nàng. Ai dè tới tẩm phòng ko thấy đâu. Sai cả cung tìm kiếm, ko thấy nốt.
- tìm tiếp, sai thêm nhân lực tìm tiếp cho trẫm!!! - hắn thực sợ, sợ nàng đi mất! Hắn lâm triều, bãi triều sớm do có nàng đợi hắn. Hắn thực sự trong những lúc lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869188/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.