Di Di xoay người, sau nàng là cái khuôn mặt lạnh tanh lạnh ngắt của Mộ Dung Trần.
- ngươi tới đúng lúc thật đấy, mau mang thiếp thân ngươi về, ở đây làm ta rất đau đầu- nàng lạnh lùng liếc mắt
Vừa mới nói xong, Nhan qúy phi đã chạy tới bên cạnh hắn, trưng ra bộ mặt ủy khuất nhất, tố cáo nàng
- bệ hạ, thiếp sáng tới để xem muội muội có thiếu thốn cái gì, ko ngờ muội muội còn chửi bới thiếp!!! - Nhan qúy phi mím môi, khóe mắt lăn ra 1 hạt lệ
Di Di đứng người. Nhan qúy phi đó ko có xương ư? Người như bún uốn éo bên cạnh hắn như vậy???
Di Di mắt như có 2 đốm lửa nhỏ, như muốn thiêu cháy nàng ta.
Đây là tẩm phòng của Hoàng thượng, thiếu thốn ư??? Nếu có thiếu thì cũng là những thứ nàng ta có mơ cũng ko biết là gì. Cái gì mà nàng tự dưng chửi bới? Ko phải nàng ta ra tay với Lam nhi ư?
- đúng là có thiếu, thiếu 1 điên nữ! Ko ngờ tỷ tỷ lại mang cho ta nhanh như vậy - Di Di cười khẩy, điệu bộ châm chọc
Mộ Dung Trần nghe thấy vậy, trong mắt hiện lên 1 tia cười khẽ, nhanh chóng vụt tắt. Tuy vậy, vẫn đủ để Nhan qúy phi nhìn thấy và biết ko thể so sánh được vị trí của nàng với Di Di.
- đủ rồi, Nhan nhi, nàng hồi Nhan thủy cung đi. - Mộ Dung Trần hắn như hiểu cái suy nghĩ của nàng, liền đem Nhan qúy phi ra.
- nhưng... bệ hạ... thần thiếp....-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-tam-vuong-gia-la-cuong-vuong-phi/1869187/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.