“Lâm Thắng cái gì mà Lâm Thắng? Không có hắn dì không chết được đâu! Mau đứng lên cho tôi!”
Tiêu Quân theo dõi hai người bọn họ. Cuối cùng nhìn màn này, hắn xem như Lâm Thắng còn chút lương tâm.
Thiên Kim ngồi khóc, nghe thấy giọng nói khó ưa của Tiêu Quân, cô hất tay hắn ra.
“Im đi. Anh thì biết cái gì? Anh ấy là thanh xuân của tôi. Tôi quen anh ấy nhiều năm như vậy. Sao có thể nói bỏ là bỏ.”
Thiên Kim đưa tay đánh vào bụng mình: “Tại sao lại xuất hiện trong đời tôi. Tại sao tôi không nhớ cái gì hết?”
Tiêu Quân nhịn không được. Hắn hung hăng kéo tay Thiên Kim ra:
“Dì im đi! Có muốn đánh dì đánh tôi. Đừng động vào con tôi.”
“Con anh? Anh nói cái gì vậy? Hôm nay mọi người làm sao vậy?”
Tiêu Quân vẫn nắm chặt cổ tay Thiên Kim đến đỏ. Một lượt tin tức vừa rồi khiến cô đau đầu.
“Buông ra!”
“Tôi không buông!”
Bây giờ hai tay hắn nắm chặt hai cổ tay của Thiên Kim kéo cô lại gần:
“Dì không nhớ để tôi nói cho dì nhớ. Hôm đó dì uống say, là dì kéo tôi mà ôm. Chúng ta đã phát sinh quan hệ. Người lên giường với dì là tôi. Đứa con trong bụng dì cũng là con tôi.”
“Không phải!”
“Phải!”
“Cả đời này dì cũng đừng mơ tưởng trở về với người đàn ông đó. Hắn và dì không thể nào. Hoàng Thiên Kim, em tỉnh táo lại cho tôi. Bây giờ ngoài tôi ra. Em không thể lấy ai được nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3452894/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.