Lâm Thắng quay trở lại bệnh viện, nhìn thấy Thiên Kim đang ngủ. Anh tiến lại gần. Bàn tay không chịu được vuốt ve gương mặt cô.
“Anh về rồi đó hả? Công việc thế nào?”
“Thiên Kim, cùng anh đi đến một nơi có được không?”
Thiên Kim gật đầu nhưng vừa ngồi dậy cô đã muốn nôn. Bác sĩ nói đây là biểu hiện bình thường sau khi bị chấn thương ở đầu.
“Không sao chứ?”
“Không sao, em đi được.”
Trong thời gian đợi Thiên Kim thay quần áo, Lâm Thắng có xin bác sĩ cho bọn họ rời khỏi bệnh viên 3 tiếng đồng hồ.
Lâm Thắng chở Thiên Kim đến một cửa hàng trang sức. Tại đây, hai người cùng thử nhẫn đôi.
Lúc Lâm Thắng quen Thiên Kim, anh chỉ tặng cô một cặp nhẫn cỏ. Đến sau này, khi có cơ hội cũng chỉ là nhẫn bạc. Cô nói không cần quá lãng phí.
“Lâm Thắng, chúng ta đi chọn nhẫn?”
“Ừ. Chọn cho em và con.”
“Con còn chưa ra đời.”
“Em xem đó là quà chúc mừng.”
Sau khi Thiên Kim chọn xong, cô lướt qua một vòng. Sợi dây chuyền bằng vàng mặt hoa đào thu hút ánh nhìn của cô.
“Cái này trông rất quen.”
“Tiêu thư, người có muốn thử?”
“Không cần.”
Mua xong, Lâm Thắng chở Thiên Kim đến một nơi. Nơi này là trước đây họ đặt lễ phục. Nên nhân viên vừa nhìn đã biết.
“Thiên Kim, mau vào bên trong thử đi.”
Lâm Thắng dẫn Thiên Kim vào, đích thân chọn một bộ váy cưới cho cô. Khi bước ra, Thiên Kim như một nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3452893/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.