“Tôi biết cô gái mà cậu tìm đang ở đâu.”
“Ở đâu?”
“Mau mang 100 triệu đến tôi sẽ nói.”
Lâm Thắng gấp gáp. Anh gom hết tiền mặt ở trong người lại vẫn chưa đến 10 triệu.
“Được. Tôi đến ngay.”
Không cần biết là thật hay là giả. Chỉ cần có tin tức, anh nhất định sẽ không bỏ qua.
Lâm Thắng đi đến đền thờ ở phía sau thôn. Bà lão bịt kín mặt đi tới. Anh gấp gáp:
“Mau nói cho tôi biết, cô ấy đang ở đâu?”
“Tiền đâu?”
Lâm Thắng lấy hết tất cả tiền có trên người đưa cho bà lão.
“Bà nói đi, cô ấy đang ở đâu?”
Bà lão đếm đi đếm lại không đúng với số tiền yêu cầu. Bà ta hất tay anh ra:
“Còn lâu tao mới nói cho mày!”
Bà ta nói xong bỏ đi. Ông lão ở bên trong bụi cây liền xông ra đánh mạnh vào người Lâm Thắng. Anh ngã ra đất.
“Không có tiền bày đặt đi tìm người.”
“Ông làm cái gì vậy?”
Hai ông bà định dắt tay chạy vậy mà bị Lâm Thắng giữ chân lại:
“Không được đi. Mau nói cho tôi biết.”
Ông già đá anh mấy cái: “Cô ta đã bị bán đi rồi. Muốn tìm người, đi tìm lão Trân đi.”
Lão già đá một cái vào bụng Lâm Thắng. Vì đau quá cuối cùng anh cũng chịu buông tay:
“Lão Trân là ai? Các người mau nói cho tôi biết đi.”
Lâm Thắng đau bụng dữ dội nhưng anh không thể không đi tìm Thiên Kim. Anh ôm bụng chạy hỏi hết người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3450976/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.