"Tôi không muốn ngàn vạn lần không muốn. Anh mau kêu cô ta dừng lại đi!” 
Tiêu Quân tựa đầu vào cần cổ cô hít lấy mùi hương dịu nhẹ: 
“Sao tôi phải kêu?” 
“Chị tôi mang thai con của ba anh. Đứa bé đó là em của anh.” 
“Em tôi?” 
Tiêu Quân nhếch mép lên cười, trong ngữ điệu có chút tức giận. 
“Tôi không có em. Từ khi mẹ tôi mất, trên đời này chẳng còn người thân.” 
“Kể cả ba anh sao?” 
“…” 
Nghe đến đây, Thiên Kim mới hiểu vì sao Tiêu Quân lại không thích chị cô đến vậy. Càng không thích đứa con trong bụng của chị cô. 
Dưới sân, người phụ nữ mặc váy đỏ từ từ tiến lên sân khấu, trong giây phút này, Thiên Kim muốn nhảy xuống để ngăn cô ta lại. Thiên Kim cắn tay Tiêu Quân. Không những hắn không buông còn tiện tay bịt miệng cô lại. 
Bây giờ cô có muốn kêu là chỉ mơ hồ phát ra âm thanh ú ớ. 
Dưới sân khấu, tiếng gọi của người phụ nữ làm người dẫn chương trình cũng phải dừng lại. 
“Tiêu Hoàng…” 
Người dẫn chương trình đầy thiện ý đưa micro cho cô ta: Vị khách mời này có đôi lời muốn chia sẻ? 
Chị cô nhìn sang ông Tiêu thắc mắc: “Tiêu Hoàng, bạn anh sao?” 
Nụ cười trên mặt ông Hoàng chợt tắt. Sống mấy chục năm trên đời Tiêu Hoàng không tin người phụ nữ kia dám làm càng. 
Trong lời nói nghe có phần đe dọa: 
“Là một người bạn cũ.” 
Ánh mắt Tiêu Hoàng quét qua: “Nghĩ kỹ trước khi nói.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3441216/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.