Tiêu Quân ngồi ở nhà hàng của khách sạn. Anh mặc một bộ âu phục màu xám, từng đường nét vô cùng tinh xảo. Gương mặt hơi nghiêng, góc nghiêng này hoàn mỹ như tạc. 
Anh vừa đứng dậy, đồ ăn đã được mang đến trước mặt: 
“Chào sếp ngày mới. Tôi không biết sếp thích ăn gì. Đành chọn đại vài món.” 
Hoàng Thiên Kim nở nụ cười. Cô mặc chiếc váy màu đen bó sát khoác áo len trắng ở ngoài, bộ dạng này giống như đi nghỉ dưỡng. 
Tiêu Quân nhìn qua cô một lượt sau đó nhìn vào thức ăn. Anh chọn một đĩa cơm chiên rồi ăn. Ăn xong vừa vươn tai, Hoàng Thiên Kim đã đặt ly nước vào tay anh. 
“Cảm ơn.” 
Anh uống xong, Hoàng Thiên Kim lại mang máy tính bảng đa năng đến cho anh. 
“Sếp, hợp đồng nguyên vật liệu tôi đã xem qua. Đã chỉnh sửa theo yêu cầu của sếp. Anh xem qua một chút.” 
“Ừ.” 
Tiêu Quân nhận lấy máy tính bảng từ tay cô. Vừa mở ra đã thấy ảnh nền chính là hình cô và bạn trai. 
Anh ngồi chéo chân, đem máy tính bảng ném về phía Thiên Kim: 
“Không cần. Một chút cô lái xe. Tôi sẽ xem trên máy tính của mình.” 
“Sếp anh bảo không giao mạng sống của mình cho người khác?” 
“Tôi là sếp hay cô là sếp?” 
Anh nói xong còn không đợi cô ăn hết đã đứng dậy rời đi. 
“Tôi cho cô 2 phút. Không ăn xong, cô tự mình đến.” 
“Có phải vì mình giành phòng của sếp nên mới như vậy?” 
Hoàng Thiên Kim nhét mẩu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-sep-thich-toi-/3437313/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.