Edit + Beta: Toả Toả
Tiết của chủ nhiệm lớp chính là tiết đầy đủ chuyện vớ vẩn, chuông tan học đã reo được 5 phút, mà bên kia vẫn đang tự mình nói những chuyện râu ria.
Cái khó đoạt nhất trong trường chính là cơm trưa, đội ngũ xếp một hàng dài ở cửa, số lần dì bán cơm vung tay gắp đồ ăn cũng không nhiều bằng số học sinh ở cửa.
Rất nhiều lúc không có cơm để ăn, chỉ có thể mua một ổ bánh mì.
Khi Tưởng Du tới nhà ăn, các dì đã bắt đầu dọn dẹp bát đĩa.
Anh chạy nhanh đến quầy của dì ngày thường hay hỏi thăm mình, dò hỏi: “Dì ơi, dì còn đồ ăn không ạ?”
Dì không kiên nhẫn ngẩng đầu, sau khi thấy Tưởng Du, gương mặt lộ ra lo lắng: “Tiểu Du, con vẫn chưa ăn sao?”
“Dạ, thầy giáo dạy quá giờ….” Anh thở dài, vẻ mặt vô cùng đáng thương khiến trong lòng dì tràn đầy không nỡ.
“Con đợi chút.”
“Đây là dì để lại, con lấy ăn trước đi.”
Trên đĩa có thịt bò, khoai tây cùng với cơm trắng.
Anh vội vàng cảm ơn.
Đợi anh đi rồi, dì thở dài: “Tiểu Đình không có cơm ăn rồi.”
Câu nói này được Tưởng Du nghe thấy, nhưng anh không biết Tiểu Đình là ai.
Chỗ ngồi đều bị chiếm hết, chỉ còn vài chỗ ở trong góc.
Tưởng Du cầm cơm đi qua một vòng, đến quầy bán quà vặt, anh liền đi trở về.
Ở chỗ đối diện quầy bán quà vặt anh thấy một gương mặt quen thuộc.
Hắn đang ăn cơm, nói chính xác hơn là đang kén ăn, đem toàn bộ rau cần lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/221595/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.