Edit + Beta: Toả Toả
Một quả bóng lọt vào rổ một cách chính xác, không có bất kì sự dây dưa nào.
Tưởng Du nhướng mày khoe khoang với Tịch Lâm, nhận lại là ánh mắt ghét bỏ của đối phương.
Tịch Lâm vẫn chưa chịu bỏ cuộc, ném bóng rổ cho Tưởng Du: “Lần nữa!”
“OK, tao sẽ cho mày thua đến lát nữa không tìm thấy quần lót.” Tưởng Du kiêu ngạo nói.
Quả bóng trong tay anh giống như một đứa bé ngoan ngoãn, mặc anh điều khiển. Tịch Lâm vươn tay muốn cướp bóng nhưng ngay cả chạm cũng không chạm được.
“Nghỉ chơi, nghỉ chơi.” Tịch Lâm – người đã để mất bóng năm lần liên tiếp, mệt mỏi ngồi xuống đất, khoác tay nhận thua.
Vừa mới bị Tưởng Du một mình đánh bại, lúc này cậu ngay cả bước đi cũng không còn sức. Trước kia có Nguyên Xuyên còn có thể có cơ hội thắng, nhưng hôm nay chiến hữu lại ngồi thất thần dưới thân cây bên cạnh.
Sợ là do lần trước bị Vân Tảo hành quá nhiều.
Tưởng Du nhảy lên, đập bóng vào rổ một cách hoàn mỹ.
“Tịch Lâm, mày còn nợ tao 5 chai Coca đấy.”
“Biết rồi.” Tịch Lâm thở hổn hển, yếu ớt bò đến bên cạnh Nguyên Xuyên.
“Em trai Nguyên, mày vẫn còn ngẩn người à.” Tịch Lâm đụng vào Nguyên Xuyên, thu hút ánh mắt thất thần của cậu ta.
“Đừng để ý đến nó, để nó từ từ bình tĩnh đi.” Tưởng Du nói.
Tịch Lâm lắc lắc đầu, vẻ mặt tình thánh nói: “Cái gọi là bước ra khỏi một mối quan hệ chính là bắt đầu bằng sự phát triển của một mối quan hệ mới.”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/221594/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.