Edit + Beta: Toả Toả
Tưởng Du đang cầm chăn bông lấy ra từ tủ quần áo, suy nghĩ một lát rồi đặt nó xuống giường.
Ngày thường mẹ thường xuyên đem nó ra phơi nắng nên cũng không có mùi gì.
Anh lấy vỏ chăn bông mới giặt ra, lập tức ngửi được hương hoa lan.
Anh thuần thục đem chăn bông nhét vào trong vỏ chăn, hai ba động tác đã sắp xếp xong chăn bông.
"Tưởng Du." Sau lưng truyền đến giọng nói của Phó Thành, anh dừng một chút, xoay người mặt liền nóng lên.
Nhìn Phó Thành đang lau tóc, đồ ngủ kẻ sọc trên người hắn vô cùng không thích hợp, nhưng nó lại mang một phong vị khác.
Quần dài biến thành quần lửng, áo dài tay biến thành áo ngắn đến khuỷu tay.
Trên chân vẫn còn mang đôi dép bông hình gấu nhỏ, là lần trước bà ngoại đi dạo phố thấy đáng yêu nên mua, vẫn chưa đi lần nào.
"Phụt ha." Tưởng Du nở nụ cười, đưa tay sờ cằm, đi xung quanh Phó Thành một vòng.
"Năm nhất cậu vẫn còn thấp hơn tôi, sao chỉ mới hơn một năm thôi mà đã cao hơn tôi rồi? Ăn cái gì vậy?"
Phó Thành nhướng mày, một tay nắm chặt tay Tưởng Du.
Hương sữa tắm quen thuộc tiến vào trong khoang mũi Tưởng Du, anh nuốt nuốt nước bọt nhìn Phó Thành đang gần trong gang tấc.
Hắn thật sự rất đẹp, không quá nữ tính cũng không quá nam tính mà lại vừa phải.
Khuôn mặt trắng nõn, sống mũi cao thẳng, mắt phượng cuốn hút......
Trong lúc anh đang mê muội sắc đẹp thì Phó Thành trước mặt đã gõ vào trán anh.
"Bác gái vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110960/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.