Edit + Beta: Toả Toả
Phó Thành không được tự nhiên ngồi yên trên ghế sofa, mắt quan sát xung quanh.
Không có ảnh chụp đắt tiền nhưng có những bức ảnh gia đình, nội thất không phải đắt nhất nhưng lại phù hợp nhất.
Mỗi một chỗ đều tràn đầy hơi thở của cuộc sống.
Bất ngờ đường nhìn của hắn bắt gặp được bức ảnh gia đình trên TV, trong đó có một người đàn ông trung niên, Tưởng Du rất giống với ông ấy, chắc là bác trai.
"Uống nước trái cây nhé?" Sau khi Tưởng Du rửa bát xong thì đi ra phòng khách với đôi tay ướt đẫm.
Phó Thành liếc nhìn rồi lặng lẽ rút khăn giấy trên bàn đưa cho đối phương: "Không cần, tôi không khát."
"Vậy cậu nghỉ ngơi một chút trước đi, lát nữa sẽ có cơm ăn."
Tưởng Du vừa mới xoay người, một đôi tay mảnh khảnh đã kéo lấy quần áo anh.
"Thật ra tôi có thể giúp đỡ." Phó Thành nói.
"Được rồi, làm gì có đạo lý để cho khách giúp đỡ chứ." Tưởng Du vỗ vỗ tay hắn, vừa chạy vào phòng bếp liền nghe thấy tiếng Uông Quế Nguyệt phân phó anh làm việc.
Phòng khách lại chỉ còn một mình hắn.
Phó Thành khịt mũi, mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại ở hành lang.
Một cậu bé đang đánh giá hắn, đôi mắt đen nhánh tràn ngập cảnh giác.
Phó Thành nhớ rõ cậu, là Tưởng Chu, em trai của Tưởng Du.
Lần trước đã từng gặp nhau, có lẽ là do nhiều ngày không gặp nên thấy lạ.
Hắn vẫy vẫy tay: "Đến đây ngồi chứ?"
Tưởng Chu lắc lắc đầu, đi lên phía trước từng bước, đôi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110959/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.