Edit + Beta: Toả Toả
Tưởng Du duỗi chân ngăn cản một bạn học nam, lễ phép hỏi: “Bạn học, cho hỏi Phó Thành đã về chưa vậy?”
Vẻ mặt bạn nam mờ mịt, chớp chớp mắt, quay đầu nhìn thoáng qua vị trí của Phó Thành: “Hôm nay cậu ấy không có đi học.”
“Cái gì?”
Tưởng Du rút chân về, để cho bạn học nam đi trước.
Anh dựa vào tường, lấy điện thoại từ trong túi ra, thuần thục mở WeChat, nhấp vào khung trò chuyện của Phó Thành.
Tin nhắn mới nhất trong đó là biểu tượng cảm xúc mà anh đã gửi lần trước.
Ngón tay thon dài chạm vào màn hình, gõ một vài chữ, trầm mặc một lát lại xoá đi.
Sau một lúc suy nghĩ, anh lại gõ một hàng chữ rồi gửi đi.
【Phó Thành, cậu đâu rồi?】
Tưởng Du khịt mũi, đút tay vào túi quần. Nhìn khung cảnh bên ngoài từ cửa sổ lầu hai, ngoài cơn mưa nặng hạt, còn có không ít học sinh đang đứng dưới lầu chờ mưa tạnh.
Trong đó có một bóng người chạy ra khỏi đám đông, mạo hiểm chạy điên cuồng dưới mưa.
Trên đầu là mưa to tầm tã, dưới chân nước bẩn bắn tung toé cao gần nửa thước.
Anh nhìn cặp sách của đối phương có thể nhìn ra đó là Tịch Lâm.
Cậu chạy trốn một hồi, tốc độ giảm lại, cuối cùng cam chịu ở trong mưa, hoàn toàn bị ướt sũng.
Nhiệt độ hôm nay chỉ có tám độ, đi bộ dưới mưa ngày mai chắc chắn sẽ bị cảm.
Tưởng Du thở dài, cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, không có tin nhắn nào.
Anh nhún vai, đút tay vào túi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110949/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.