Edit + Beta: Toả Toả
Tháng mười hai, gió se lạnh, hoa mận toả hương.
Những cây mận được trồng vào mùa hè đang nở hoa, hương thơm thoang thoảng bay trong không khí.
Cơn gió lạnh buốt cuồn cuộn nổi lên, thổi vào trong áo cậu học sinh.
Tưởng Du hít hít mũi, bàn tay đỏ bừng cầm chổi quét rác.
Anh vô cùng hoài nghi trời cao đang đối nghịch với mình, cứ đến lượt anh làm trực nhật thì nhiệt độ lại hạ xuống.
Anh khép cổ áo lại, tăng nhanh tốc độ quét.
“Tịch Lâm, hốt rác!”
“Đến đây đến đây.” Tịch Lâm phụ trách việc hốt rác không tình nguyện bước lại.
Nhìn thấy vẻ mặt oán trách của cậu, Tưởng Du dở khóc dở cười: “Mày còn không biết xấu hổ mà bày vẻ mặt oán trách này ra à?”
“Sao lại không được, bạn nữ bên kia đang do dự đem phương thức liên lạc cho tao kìa.” Tịch Lâm nhướng mày, chỉ tay về phía hai cô gái cách đó không xa.
Tưởng Du nhìn theo, là hai bạn nữ tóc dài, mặt bị gió thổi đến đỏ bừng.
“Mày chắc chắn là bọn họ nguyện ý cho mày phương thức liên lạc?”
“Đương nhiên, tao đã thấy cô ấy xoắn xuýt lấy điện thoại ra.” Tịch Lâm đắc ý.
“Ha ha, tao thấy mắt mày bị mù thì đúng hơn.” Tưởng Du vỗ vỗ vai đối phương, ra hiệu Tịch Lâm nên nhìn lại.
Chỉ thấy mắt hai bạn nữ sáng lên, kích động rút điện thoại ra, hướng về nhà dạy học điên cuồng ấn màn hình, từng ấm ảnh đều được lưu lại trong điện thoại.
“Họ?” Tịch Lâm khó hiểu hỏi.
“Cửa sổ lầu ba.” Tưởng Du thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-ong-xa-thich-em/1110948/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.