Tiếng nước ào ào bên trong phòng tắm vọng ra tận phòng ngoài. Hùng Âm thở nặng nhọc ngồi trên giường, người ngoài nhìn vào còn tưởng anh lên cơn đau tim hay gì đó không bằng.
Tinh tắm xong, chỉ có mười mấy phút sau đã thấy Hùng Âm ra. Anh vội đến độ tóc cũng chưa kịp lau, nước tỏng tỏng ướt cả cổ áo thun.
“Đi chậm chút.” Tinh sợ nước làm sàn trơn, dù sao đầu chống của nạng cũng không chống trượt, lỡ có gì thì khóc không ra nước mắt mất.
Hùng Âm ngoan ngoãn ngồi cho Tinh lau khô tóc, đôi mắt nhìn chồng chăm chú, chỉ trực chờ cậu ngừng tay sẽ lao tới ăn sạch sẽ từng tấc da thịt.
Tinh đỏ bừng mặt đem khăn lau khô tóc, còn không quên đánh đôi bàn tay hư hỏng đang rờ roạng người mình. Bọn họ không phải lần một lần hai làm, nhưng mà với Hùng Âm tâm trí tuổi “hai ba” thì đúng là lần đầu thật.
“Nửa người dưới anh không tiện, để em làm đi.” Tinh đem người ấn xuống giường, đỏ mặt muốn cởi quần.
“Không, để anh làm. Anh là chồng mà.” Hùng Âm bật dậy bụng xịu.
“Nhưng anh…”
“Anh được. Anh sẽ cho em biết thế nào là được.” Anh mới không nói, bản thân vì không muốn nằm dưới nên mới cố đâu.
Tinh nhận mệnh nằm im trên giường. Trong ánh đèn ngủ mờ mờ, cậu thấy Hùng Âm cởi cái quần con ra. Nhưng mà tầm mắt lại chỉ chú ý tới những vết sẹo chằng chịt trên nửa thân người của Hùng Âm.
Dù là kem mờ sẹo cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-oc-sen-de-duoc-tram-trung/2647863/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.