"Ngày hôm qua đi đâu? Cũng không biết gọi về nhà báo một tiếng." Dương mẹ đang dọn dẹp nhà vệ sinh nghe tiếng mở cửa nàng lập tức càm ràm.
Dương Đồng ở huyền quan thay dép, cợt nhả nói: "Hôm qua con qua nhà Bạch Vi uống có hơi nhiều rượu nên ngủ nhờ một đêm."
Dương mẹ đỡ cây lau nhà, thở dài hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Dương Đồng. Cả ngày liền biết nhớ thương Bạch Vi còn chưa cưới về nhà mà đã như thế này rồi, người ta thường nói con gái thường là người tri kỉ với cha mẹ những lời này không có cái gì giống con gái của mình cả. Nếu ngày hôm qua đến nhà Bạch Vi vậy có nghĩa là buổi xem mắt không tốt đẹp rồi. Dương mẹ tuy rằng sớm đoán được kết quả nhưng là trong lòng vẫn có chút mất mát, nàng hiện tại chỉ có thể chờ Bạch Vi chấp nhận con gái mình.
Nàng trách nói: "Xem quầng thâm mắt này, còn uống rượu? Không biết sáng mai còn làm việc sao!"
Dương Đồng sờ sờ mắt, chột dạ cười da nàng trắng chỉ cần thức một đêm cũng dễ dàng xuất hiện quầng thâm mắt, cho nên ngày hôm qua lăn lộn suốt đêm đến lúc trời sáng mới miễn cưỡng ngủ. Mà hôm nay còn phải dạy mấy lớp liền, người có làm bằng sắt cũng không không trụ nổi....
Nàng ôm cánh tay Dương mẹ lấy lòng nói: "Mẹ, con uống rượu nhưng mà vẫn có đặt báo thức nên không trễ đâu."
Dương mẹ thấy thế cũng không hề nhắc đến chuyện hôm qua nữa, sai Dương Đồng: "Mang nồi thịt kho tàu trong bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nguoi-muon-cuoi-ta/1418867/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.