Bầu trời đêm thật nhanh trải đều khắp bốn phía, sao trời lấp lánh như một bức họa.
Hai bên đường đi đèn đường sáng ấm áp phát huy ra tất cả giá trị của bản thân.
Dương Đồng đi xe đạp, phía sau còn có cái "đuôi nhỏ". Chu Tiểu Mạn ngẩn mặt cười lớn cảm nhận được gió nhẹ nhàng lướt qua ngang mặt nàng ôm chặt lấy eo Dương Đồng hỏi: " Chị Đồng Đồng kì nghỉ hè năm nay chị đi du lịch với em đi nha?"
"Hử? Nhóc không phải đi cùng Điền Điềm sao? Như thế nào lại đổi thành chị đây rồi?" Chu Tiểu Mạn phun tào nói: "Chị ấy đi chơi với bạn trai rồi cho nên sẽ không dẫn em đi đâu. Chị vẫn là cẩu độc thân mà cho nên cũng không thể mặc kệ đứa em này đúng chứ?"
Dương Đồng nghe thấy lời này liền thấy hơi hơi khó chịu rồi á!
"Ha, nhóc con thế mà dám học theo giọng của mẹ chị? Tiểu nha đầu!"
"Vậy chị dẫn em đi nha!"
Nếu như bây giờ Dương Đồng lặp tức hứa hẹn vô điều kiện lỡ như đến lúc đấy tự nhiên nhảy ra việc bận chẳng phải là làm tiểu nha đầu này thất vọng sao? Cho nên nàng đành phải uyển chuyển giải thích: "Từ đây đến hè còn xa lắm chị đây cũng không thể khẳng định đến lúc đó không có việc gì vội, nhưng mà nếu như lúc đó chị đây không có chuyện gì bận thì sẽ dẫn nhóc đi được không?"
Chu Tiểu Mạn có thể nghe được câu trả lòi như vậy đã cảm thấy thõa mãn, nàng hiểu rằng người trưởng thành còn có rất nhiều việc phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nguoi-muon-cuoi-ta/1418845/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.