Sự trở lại của nam thần Phùng Tùng Dương khiến toàn bộ Tứ Trung sôi trào, hệt như lúc anh rời đi. Có lẽ so với lúc đó còn khinh khủng hơn.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng bất kể Phùng Tùng Dương rời đi hay trở về, không một sự kiện nào là đáng khoe khoang ra. Thế mà anh dám viết bản kiểm điểm thành một cuốn tự truyện, khiến một vài học sinh ngưỡng mộ anh thật sự.
Chủ nhiệm khối không hài lòng với bản kiểm điểm của anh, bắt anh viết thêm 2000 từ nữa. Mãi cho đến khi kết thúc tiết toán buổi sáng anh mới được thả ra khỏi phòng giáo viên.
Khi Phùng Tùng Dương xuất hiện ở lớp hai, không ít người vây quanh anh. Lúc anh đi ra từ đám đông y hệt thần tượng với người hâm mộ vậy. Chỉ là thần tượng này phải dán băng cá nhân trên cằm, cũng không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp của anh, ngược lại càng thêm sức hút.
Mấy người nghi ngờ Du Thụ là "họa sĩ" không khỏi ngạc nhiên, hình như nam thần đội mũ giống hệt mũ của Du Thụ. Mà Phùng Tùng Dương không giống trước kia cho lắm, trong trí nhớ của họ, anh là kiểu thiếu niên da trắng đẹp trai.
Đến ngay cả Trần Vận cũng cảm thán: "Ui, hai cái mũ nhìn qua không phân biệt được luôn. Ngay cả kiểu dáng mũ cũng y hệt... Quá là trùng hợp."
Trong lòng cậu ta lại nghĩ, không phải nam thần năm trước gây hấn với Du Thụ hả? Nửa năm trước còn đưa hắn "thư khiêu chiến" mà.
Phùng Tùng Dương bước lên bục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-than-bi-luu-ban/2727735/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.