Không thể nào vì một tai nạn nhỏ nhoi mà làm loạn được đúng không?
Da mặt tôi không dày tới mức đó.
Cho nên, nói đúng hơn là tôi chẳng gặp chuyện quái quỷ gì giống Yến Nhi tưởng tượng.
Như đã nói ở trên, họa chăng chỉ là sự cố không đang nhắc đến mà thôi.
"Mày nói linh tinh gì vậy? Xem phim tình cảm quá 180 phút nên sinh ra ảo tưởng à?"
Nhưng mà, đáng tiếc rằng sự khẳng định chắc nịch của tôi đã bị phá tan bởi một câu nói từ miệng Yến Nhi.
"Mày chắc chưa? Không phải tự dưng tao nói vậy, mày thử soi gương lại xem. Quần áo trên người thì xộc xệch, tóc tai thì tán loạn. Đã vậy.."
Nó chậc chậc vài cái, nhìn tôi bằng vẻ mặt chán nản.
"Nhắc bao lần rồi? Bảo đổi loại son đi thì không nghe! Bây giờ nhìn vào bị trôi mất một mảng lớn thế kia ai chẳng nghĩ mày vừa hôn môi. Nhìn có giống người vừa bị khi dễ qua một phen không?"
Tôi hoảng hồn, vội cầm điện thoại bật camera lên soi thử.
Đúng như Yến Nhi nó miêu tả.
Biết không còn đường chối cãi tôi cứng họng nhìn nó đầy ái ngại, xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu cho hết.
"Mày nói thật đi. Rốt cuộc trong lúc ra ngoài mày đã gặp phải chuyện gì? Thành thật khai báo ra hết để nhận khoan hồng!"
Tôi bất lực, thế chẳng nhẽ kể hết những chuyện tôi gặp phải ở bữa tiệc à?
Tô Thanh Lam, không, giờ nên gọi là Âu Dương Thành, anh ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3643511/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.