Tôi chết lặng. 
"Nhưng thưa chị, tôi thích đàn ông!" 
"Tôi không thuộc giới tính thứ ba hoặc đồng tính luyến ái, nếu chị muốn tìm đối tượng để yêu đương cùng giới... phiền chị, tìm người khác đi ạ!" 
Nói đến câu cuối, tôi gần như gắn giọng. Rồi đứng chôn chân tại chỗ, im lặng bình tĩnh quan sát phản ứng của Tô Thanh Lam. 
Nhưng tôi đợi rất lâu, thậm chí có vài người khách qua lại nhìn chúng tôi bằng ánh mắt hiếu kỳ mà chị ta chậm chạp mãi không phản ứng. 
Rốt cuộc sâu trong đáy mắt màu hạt dẻ ấy đang suy nghĩ gì? 
Là sẽ buông tha tôi? Coi nụ hôn vừa rồi là tai nạn đúng không? 
Mùi rượu nhàn nhạt vẫn quanh quẩn nơi đầu môi chót lưỡi, có thể chị ta uống say nên hồ đồ thật... chứ không cố tình đâu? 
Tôi thử ngước lên nhìn... 
Khuôn mặt xinh đẹp vốn tĩnh lặng như nước vẫn như cũ, không một thứ nào có thể tác động. 
Thất vọng, tôi lại tiếp tục nhìn mũi giày dưới đất. 
Hóa ra chỉ có mình tôi là nghĩ nhiều. Một việc người ta không xem trọng còn mình giãy nảy lên như kẻ điên. 
Thật mất mặt! 
Cho đến khi tôi mất hết kiên nhẫn, định bỏ đi thì Tô Thanh Lam đường đột 
nắm lấy cổ tay tôi, kéo sang một phòng bao khác. 
"Aaa! Chị kéo tôi vào đây làm gì? Bỏ ta ra! Chị đang làm đau tôi đấy!" 
Nhưng mặc cho tôi bài xích, chị ta không nói năng nửa chữ đẩy tôi vào góc phòng, đóng sầm cửa lại. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3628027/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.