Tiếng cười nói giữa người với người xen lẫn vào nhau không phân biệt được đâu là thật đâu là giả.
Nhẹ nhàng lắc ly rượu vang màu đỏ thẫm, Tô Thanh Lam lặng lẽ quan sát khắp phòng tiệc.
Cô đang tìm kiếm một bóng hình quen thuộc.
Và rồi, bóng dáng ấy đứng dậy đi theo một người phục vụ.
Hàng lông mày vô thức nhíu lại.
"Hòa Hảo? Cô ấy định đi đâu?"
Tô Thanh Lam rất muốn đặt ly xuống rồi đuổi theo hai người kia, nhưng có vài người không để cô làm điều đó.
Họ tiến tới chúc rượu cô.
"Chị Thanh Lam, chúc mừng chị hoàn thành dự án một cách suôn sẻ! Nhân dịp tối nay, bọn em chúc chị thành công hơn và tiến xa hơn nữa trong tương lai."
Môi Tô Thanh Lam trong chốc lát cứng đờ nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ, cô mỉm cười, một nụ cười nhạt không chạm tới đáy mắt.
"Tấm lòng của mọi người tôi xin nhận! Do tối nay lái xe, thứ mọi người tôi không thể uống ly rượu này."
"Chị đừng từ chối thành ý của bọn em như thế chứ! Uống say có thể ngồi taxi mà, chị không uống là không nể mặt bọn em sao?"
Vốn là người tửu lượng kém, mấy bữa tiệc xã giao Tô Thanh Lam hầu như không uống hoặc tránh uống rượu. Bần cùng bất đắc dĩ cô sẽ nhấp một ngụm nhỏ coi như là ứng phó.
Nhưng bị ép trắng trợn như giờ... hẳn là lần đầu tiên.
Từ khi mang thân phận Tô Thanh Lam, chưa từng có tiền lệ.
Nhìn một loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3625544/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.