"Ông biết rất rõ là con không hề có ý đó mà, ông muốn có chắt bế thì thiếu gì cách để có. Đâu nhất thiết phải dùng cách trực tiếp nhất?"
Âu Dương Thành tiếp tục nhẹ nhàng khuyên nhủ, nhưng dù anh có nói thế nào ông cũ vẫn kiên quyết không đồng tình.
"Ta không muốn chắt ta sinh ra từ ống nghiệm! Cha mẹ con sinh ra con một cách bình thường tự nhiên nhất, tại sao đến lượt con lại luôn dùng cách bất thường? Con muốn ta tức chết thì mới vừa lòng hả dạ à?"
"Ông nội! Ông không thể thúc ép con làm những điều con không muốn. Nói thật con không cách nào chiều theo mong muốn của ông cả. Nếu ông muốn có người nối dõi khác ngoài con ra, thì ông tìm người đẻ thuê hay lấy thêm vợ bé con cũng sẽ không phản đối đâu."
"Thằng nghịch tử này!" Ông lão đứng dậy định dùng gậy phang lên người Âu Dương Thành nhưng anh ta nhanh nhẹn tránh kịp, bỏ ra ngoài.
Đi đến cửa chính, anh ta dừng lại nói thêm một câu chọc giận ông cụ:
"Ông, không ai có thể làm lung lay quyết định của con, kể cả ông cũng vậy. Cho nên, người đừng phí sức nữa."
Ông cụ nổi giận đùng đùng, một tay ôm ngực một tay chỉ ra cửa, miệng lớn tiếng hét:
"Đồ bất hiếu! Có quay lại đây không! Các người còn trơ mắt đứng đó làm gì? Mau gọi người đóng cổng lớn lại! Ta xem xem nó còn dám chạy đi đâu..."
Tùng và Duy nhìn nhau, hai người nhanh chóng đứng dậy làm theo mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-nam-chinh-benh-kieu-am-anh-toi-/3621228/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.