Từ Lạc Dương nhận ra, có lẽ thời vận của mình không tốt lắm nên lúc nào cũng bị túm lấy cái đuôi nhỏ, lướt weibo lần cuối trước khi ngủ, cậu lần thứ hai bị chấn động: “Chời má, Thích tiên sinh, tụi mình lại bị lộ rồi!”
Thích Trường An đang khép hờ mắt, tinh tế hôn mút vành tai Từ Lạc Dương, nghe thấy lời cậu nói, anh chia ra một chút sự chú ý: “Bị lộ cái gì?”
Bị giọng nói vừa thấp vừa khàn của đối phương trêu ghẹo, giọng Từ Lạc Dương không tự chủ được mà nhỏ lại: “Thì là… thì là trước đó, không phải anh dùng điện thoại của em vào weibo sao? Bị phát hiện rồi.”
“Hả?”
Bị cảm giác ngứa ngáy trên vành tai làm cho cả người run lên, hô hấp của Từ Lạc Dương không tự chủ được mà bắt đầu nhanh hơn, nhưng cậu vẫn cố ý dời sự chú ý lên trên màn hình điện thoại.
“Em thấy có bình luận nói, weibo lúc trước của anh vẫn luôn được post từ điện thoại HTC, lần này lại biến thành Fruits Phone, mà weibo của em vẫn luôn được post từ Fruits Phone. Nên bọn họ nhất trí cho rằng anh dùng điện thoại em để post weibo, còn vẽ cả fanart nữa chớ.”
“Fanart ư? Vẽ có chính xác không?”
“Không đủ chính xác đâu! Đại khái là vẽ cảnh tượng em ngồi trên đùi anh, em và anh cùng nhau xem điện thoại… ừm…”
Cảm nhận được Thích Trường An đang nặng nề mút vành tai mình, âm cuối của Từ Lạc Dương không khống chế được mà thay đổi, điện thoại thiếu chút nữa không cầm chặt.
“Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975642/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.