Từ Lạc Dương kéo kéo áo khoác trên người mình, sau khi im lặng mười mấy giây mới nói: “Hóa ra là hàng limited, ánh mắt của mình cũng tốt quá rồi đó!” 
“…” Trọng điểm của cậu có phải là có vấn đề không? Nhưng mà, Trịnh Đông cảm thấy mình đã sớm luyện thành trái tim kim cương bất hoại, nên anh vô cùng bình tĩnh thảo luận với cậu: “Chẳng lẽ không phải là ánh mắt của Thích Trường An tốt ư?” 
“Ánh mắt của ảnh cực kỳ tốt.” 
Trịnh Đông đang định gật đầu, bèn nghe thấy Từ Lạc Dương khoái trá nói tiếp một câu: “Ảnh coi trọng em, nên ánh mắt ảnh cực kỳ tốt luôn!” 
“…” 
Sau khi chào hỏi đạo diễn và staff, Trịnh Đông và Từ Lạc Dương rời đi trước. Mặc dù sự kiện “Áo khoác cùng kiểu với Thích Trường An” có độ thảo luận rất hot, nhưng Trịnh Đông không định sử dụng phòng quan hệ công chúng. Một mặt, “Mặc chung một cái áo” có thể giải thích là vì quan hệ của hai người rất tốt, càng đi dẫn dắt chiều gió, thì càng có vẻ chột dạ. Mặt khác là, được dẫn dắt xoát nhiệt độ cơ bản đều là fan cp của hai người, các fan vì gương mặt hay sự nghiệp đều lạnh lùng tỏ vẻ không quan tâm mấy, vậy nên mấy ngày nữa, độ hot tự nhiên sẽ giảm thôi. 
Ngồi trên xe, Từ Lạc Dương lại bắt đầu vừa vui vẻ nhắn tin với Thích Trường An, vừa nghe Trịnh Đông thông báo lịch trình ngày mai. 
Ngón tay đang chọt màn hình dừng lại, Từ Lạc Dương ngẩng đầu lên: “Chiều mai trống ư?” Nhớ lại lời trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-moi-ngay-deu-phat-keo/1975641/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.