Vu Mộc Hi không phải chưa từng thấy Vu Cẩn Ly cười. Trong ấn tượng của cô, Vu Cẩn Ly luôn luôn nở một nụ cười dịu dàng.
Nhưng từ khi xảy ra tai nạn, Vu Cẩn Ly rất ít cười.
Thế cho nên cô đột nhiên nhìn thấy anh cười, liền ngây ngẩn cả người.
Không biết có phải cười lấy lệ hay không nhưng cô cảm thấy nụ cười của Tiểu Ly Tử vô cùng gợi cảm, gợi cảm đến nỗi khiên cô không dời mắt được.
“Lau nước miếng đi, cứ làm như chưa từng nhìn thấy đàn ông bao giờ vậy.” Lệ Thịnh Quân châm chọc nhắc nhở.
Vu Mộc Hi vô thức giơ tay lên lau, được nửa thì bỗng dừng lại, khuôn mặt nhỏ hơi hơi đỏ lên.
Cô tức giận trừng mắt liếc anh một cái, “Mặt em chị nhìn từ nhỏ đến lớn, nhìn phát chán rồi. Chị nói cho em biết, đàn ông chị đây không hiếm thấy, đặc biệt là mấy người đẹp trai.”
“Ồ.”
Lệ Thịnh Quân thờ ơ đáp lời.
tuy rằng Anh không quá để ý ngoại hình, nhưng anh tự nhận không mấy người có thể so độ đẹp trai với anh, thậm chí tiểu thịt tươi cái gì đó trong giới giải trí, anh chắc chắn sẽ dùng khí chất và sự trưởng thành đè bẹp.
Vu Mộc Hi luôn cảm thấy thái độ của anh có vẻ rất lấy lệ, vốn dĩ không hề tin mình, cô buồn bực buột miệng thốt ra, “Lần trước mới gặp qua, tên Lệ Thịnh Quân kia nhìn thật đúng là không tồi.”
Lệ Thịnh Quân ngẩn ra, ánh mắt ý vị thâm trường, “Thật không?”
Vu Mộc Hi bị anh nhìn chằm chằm một cách kỳ lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854413/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.