Lệ Thịnh Quân ngẩn ra, quay đầu mắt mờ mịt mà hỏi Vu Mộc Hi, “Cô trả nợ?”
Vu Mộc Hi có chút bất đắc dĩ. Vốn dĩ chuyện này cô không nghĩ cho Vu Cẩn Li biết đến, sợ cậu có áp lực, cũng không biết Trình Trạch Khiêm từ đâu nghe được.
Hàn Lâm Vi căm giận nói: “Ba mẹ cậu buôn bán, thiếu ước chừng 200 triệu, đều là nó trả hết cho. Bằng không nó livestream nhiều tiền như vậy, vì sao còn nghèo như này, đều là bổ sung vào cho nhà các người. Vu Cẩn Li, cậu là đời này gặp may mắn, nếu không với khoản nợ này chính cậu phải trả cả đời. Cậu cũng không thể ngăn cản nó theo đuổi hạnh phúc.”
Lệ Thịnh Quân kinh ngạc.
Hai trăm triệu không phải con số nhỏ, đặc biệt là đối với một số người mà nói, cả đời cũng không kiếm được đến nhiều như vậy.
Một người phụ nữ tuổi còn trẻ như Vu Mộc Hi thế nhưng vì ba mẹ nuôi trả nợ nhiều tiền như vậy.
Không biết nên nói cô trọng tình trọng nghĩa, hay là không biết yêu quý chính mình.
Nhưng không thể phủ nhận, Vu Cẩn Li thật sự nợ cô quá nhiều.
Nhưng anh sẽ không ngu đến mức cho rằng Trình gia là thật sự là quan tâm Vu Mộc Hi.
“Hạnh phúc con m* nó.”
Lệ Thịnh Quân quay đầu trực tiếp mở miệng mắng: “Cho dù là nhà tôi liên lụy cô ấy, nhưng làm cha mẹ ruột, các người tốt đến vậy sao? Trình gia các người là thiếu chút tiền ấy nên mới muốn con gái ruột gả cho một người đàn ông cô ấy không yêu để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854393/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.