Bất kể nói thế nào cũng không thể truyền đi mình có một đứa con gái có tiếng xấu như thế, nếu không sẽ phá hủy thanh danh ông ta khổ tâm gây dựng mất.
Vu Mộc Hi trực tiếp nói số Alipay cho ông ta biết.
Trình Trạch Khiêm vẫn tận tình nói: “Không coi trọng con, con cũng không cần quá khó chịu, sau này cha sẽ bảo mẹ con để ý đối tượng thích hợp với con....”
Vu Mộc Hi không đợi ông ta nói xong đã cúp điện thoại.
Nói nhiều như vậy, còn không phải là muốn bán cô với giá tốt.
Cô được Trình gia nhận về không bao lâu, nhưng cô không phải người ngu.
Ai thật lòng với cô, cô phân biệt được
Bảo vệ bên cạnh đợi hồi lâu, sắc mặt rất tệ: “Rốt cuộc cô tính tiền hay không, không phải là muốn ăn cơm chùa đấy chứ.”
Người đến quán trà Cảnh Xuân đều là người không phú thì quý của Hoa Thành, giọng của bảo vệ lập tức khiến những người chung quanh quăng tới ánh mắt khinh bỉ.
Đúng lúc này ở cửa có một đám người trùng trùng điệp điệp đi tới, dẫn đầu là một nam một nữ. Tóc của người phụ nữ làm xoăn màu mật ong, một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, váy đen trắng lộ vai làm nổi bật lên vòng eo tinh tế. Người đàn ông bên cạnh cao khoảng một mét tám, áo mũ chỉnh tề, hai lông mày rậm đầy vẻ tinh anh, bàn tay thon dài của anh ta đặt lên lưng Tô Miểu Miểu, hai người như một đôi tình nhân.
Trong lòng Vu Mộc Hi cười ha ha.
Hôm nay thật là đủ tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-le-tien-sinh-vua-gap-da-yeu-toi/854369/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.