"Ngươi không muốn?" Hắn buông ta ra.
Ta hé miệng, hồi lâu lạnh lùng nói: "Ta không muốn."
"Những gì Tang Dương cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi." Tĩnh Vương nhìn chằm chằm vào mắt ta, "Những gì y chưa cho ngươi, ta trước kia cũng đã cho ngươi."
Ta lấy tay của hắn ra khỏi eo mình.
"Y đã cho ta tất cả của mình."
Ta rủ xuống mi mắt, "Ngươi muốn cái gì?"
Tĩnh Vương sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng phản ứng.
"Vua của một nước lại nguyện ý dâng thân, ta còn cho là chỉ có ta..." Hắn chợt cười lên, "Ta muốn ngôi vị của y."
"Còn có thứ vốn nên thuộc về ta - ái nhân."
Ta nhắm hai mắt lại, từ khi hắn trở về, chuyện cũ tựa như dây leo, cứ cậy thế vây lấy ở trong lòng ta.
"Ngươi cấu kết cùng Thừa tướng, nuôi dưỡng tư binh, sợ là không chỉ muốn vị trí đó đi." Ta trả lời.
"Làm sao? Ngươi thật sự thích tên phế vật kia rồi?"
Hắn nửa nằm ở trên giường nhỏ của ta, trào phúng nói: "Một tên hoàng đế bị ngươi và ta đùa giỡn trong lòng bàn tay, có cái gì đáng giá để ngươi thích?"
Chẳng biết tại sao, khi hắn nói ra những lời này, ta lại nghĩ đến tiểu hoàng đế sẽ gọi ta là "Tử Tiêu ca".
Tang Dương.
Tang Dương chỉ biết núp ở trong ngực ta khóc thầm.
—— Tử Tiêu ca, ta không muốn làm Hoàng đế nữa.
Những lời này giống như thủy triều rót vào đầu ta.
"Được, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-hoang-thuong-thich-nam-nhan/3464514/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.