Bởi vì mỗi ngày không ngừng làm việc, Mộc Mộc ngã bệnh.
Có lẽ tích tụ quá nhiều áp lực tâm lý, Mộc Mộc sốt cao, vừa diễn biến nhanh vừa nguy hiểm, thậm chí biến chứng thành viêm phổi.
Không còn cách nào khác, Mộc Mộc phải nằm viện.
Trầm Ngang đương nhiên chăm sóc chu đáo, mỗi ngày đều bưng thuốc bổ dỗ cô uống. Sợ cô nhàm chán, anh còn mang tới một quyển sách đọc cho cô nghe.
Mẹ Mộc Mộc nhìn thấy, trong lòng hài lòng đến một trăm hai mươi phần trăm, thầm nói với Mộc Mộc: “Không phải mẹ khen, nhưng người đàn ông tốt như Trầm Ngang quả thật hiếm có.”
Lần ngã bệnh này cũng khiến Mộc Mộc sinh ra cảm giác an toàn, Trầm Ngang đối xử với cô như thế, cho dù trái tim cô có là tảng đá thì cũng phải mềm ra.
Mộc Mộc bắt đầu tự nhủ, mỗi người đều có quá khứ, cô yêu người đàn ông này, không nên hối hận.
Tuy nhiên, niềm an ủi này kéo dài không được bao lâu.
Những ngày sau, Trầm Ngang càng lúc càng bận, mỗi lần chạy tới bệnh viện đều là bộ dáng vội vã.
Hàng ngày Mộc Mộc chờ đợi trong phòng bệnh cũng vô cùng nhàm chán, thầm hy vọng Trầm Ngang có thật nhiều thời gian rảnh rỗi để vào viện làm bạn với mình.
Có một tối Trầm Ngang thật sự không có thời gian, để lỡ mất giờ thăm bệnh cũng như không thể tới.
Tối đó, Mộc Mộc không hề ăn cơm.
Hôm sau Trầm Ngang biết cũng không trách cô, nhưng những ngày tiếp theo, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935285/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.