Mộc Mộc cảm thấy đầu cô như Trân Châu Cảng bị đánh bom, mọi thứ biến mất, không còn sót lại gì.
“Có lẽ cô sẽ trách tôi xen vào việc của người khác, nhưng tôi cảm thấy việc đã đến nước này, cô có quyền được biết.” Tần Hồng Nhan tiếp tục nói: “Chuyện này xảy ra không lâu sau khi Trầm Ngang và Mạc Quyên chia tay, nói chung cuối cùng Mạc Quyên sảy thai, nghe nói lúc ấy thai nhi đã được bốn tháng. Trầm Ngang chưa bao giờ kể chuyện này, nhưng trong một lần uống rượu say mơ màng nói ra. Trầm Thịnh Niên nghe thấy, Trầm Ngang nói anh ta sẽ mãi mãi không quên. Về phần ‘mãi mãi không quên’ rốt cuộc là Mạc Quyên hay là đứa bé đó thì không ai biết cả.”
Cho dù anh ấy không thể quên là đứa bé kia, thì cũng giống như anh ấy không thể quên mẹ đứa bé cả thôi.
Từ rất lâu Mộc Mộc đã biết Trầm Ngang và Mạc Quyên từng có quan hệ, nhưng chưa bao giờ nghĩ họ đã từng tạo ra một đứa bé.
Đó là cốt nhục của họ, là sự kết hợp của hai cá thể.
Bọn họ từng gắn kết chặt chẽ, cho dù dùng cả đời cũng không thể quên được tình cảm này.
Khó trách Trầm Ngang lại đồng ý mọi yêu cầu của Mạc Quyên.
Sau khi nhận thức được tất cả, Mộc Mộc cảm thấy toàn bộ thế giới thật mờ nhạt.
“Tôi và Mạc Quyên không tiếp xúc nhiều, nhưng nghe đồn rằng cô ta là một người phụ nữ thủ đoạn, dễ dàng làm cho Phó Miểu bỏ rơi vợ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935284/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.