“A!!!!!!!!!!!!!!!!!” Mộc Mộc không rõ đây là mộng xuân hay ác mộng tỉnh dậy, toàn thân đều là mồ hôi lạnh.
Người ta thường nói giấc mơ là tiềm thức của con người, thế có nghĩa là, trong tiềm thức của cô, cô không muốn lăn giường với bạn trai hiện tại Lục Ngộ mà lại là bạn trai cũ Trầm Ngang ư?!
Chẳng lẽ bản chất của cô thật sự là người phụ nữ dâm đãng một chân đứng nhiều thuyền sao?
Bị ý nghĩ này đè nặng, buổi sáng khi Mộc Mộc bước vào văn phòng Trầm Ngang cũng không nói nhiều, trực tiếp gửi đơn xin từ chức, thừa dịp Trầm Ngang chưa mở miệng giải thích: “Bởi vì lý do cá nhân, tôi phải đi. Nhưng tôi nhất định sẽ làm việc đến cuối tháng này, sau khi chuyển công giao việc xong tôi sẽ đi.”
Đây là điểm mấu chốt cuối cùng của Mộc Mộc .
“Em nghĩ kỹ chưa?” Trầm Ngang nhìn đơn từ chức, góc thư nhọn hoắt, anh dùng ngón cái vuốt ve, cảm nhận góc giấy đâm vào ngón tay đau buốt.
Mộc Mộc cân nhắc từng chữ.“Tôi xin lỗi, tôi biết bây giờ là thời điểm khó khăn nhất của anh, nhưng tôi không thể không đi.”
“Nếu vì chuyện ngày đó khiến em và bạn trai em để bụng thì anh xin cam đoan, về sau ngoại trừ công việc anh sẽ không xuất hiện trước mặt em nữa.” Trầm Ngang nắm chặt đơn từ trong tay.
“Không liên quan đến anh, là nguyên nhân từ tôi.” Mộc Mộc cúi đầu, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không dám ngẩng đầu nhìn anh.
Trong đầu cô vẫn tràn ngập hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935245/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.