Giây tiếp theo, chú Trầm hào hứng nhìn người Mộc Mộc ửng đỏ từ đầu tới chân.
Đối với chuyện này, chú Trầm tỏ ra vô cùng sung sướng.
Mộc Mộc nhìn vẻ mặt sung sướng của chú Trầm, nhất thời bực bội, kiên trì nói: “Chuyện này, chuyện này đại loại chính là quang minh chính đại mà, cũng giống như ăn cơm, ngủ ngáy đều là bản năng của con người. Chỉ có nguỵ quân tử các anh mới đem chuyện này thành cấm kỵ, vụng trộm vui chơi khiến người đời không thích thôi.”
*Nguỵ quân tử: kẻ giả nhân giả nghĩa, đạo đức giả
“Mộc Mộc, em nói rất đúng.” Trầm Ngang vỗ tay.
“Hửm?” Mộc Mộc lấy làm ngạc nhiên với tiếng vỗ tay bất giờ này.
“Loại chuyện này, vốn chính là quang minh chính đại.” Trầm Ngang mỉm cười.
Nụ cười của anh khiến tâm can Mộc Mộc như bị lông chim ve vẩy, ngứa ngáy kỳ lạ.
Ngay sau đó ghế ngồi của cô đột nhiên hạ xuống, mà người đầu têu Trầm Ngang lại tĩnh lặng như báo đêm săn mồi, với tốc độ ánh sáng bổ nhào vào cô, kịp thời ngăn chặn tiếng hét hoảng sợ của ai đó.
Nụ hôn cháy bỏng như thường lệ, trằn trọc, không thể cưỡng lại.
Lúc này lý trí Mộc Mộc dần mất đi, đủ để cô chìm đắm vào nụ hôn.
Nhưng có lẽ ánh trăng đêm nay quá đẹp, có lẽ trên núi quá mức yên tĩnh, Mộc Mộc dự cảm rằng tối nay sẽ có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Hôn đến động tình, nhiệt độ trong xe nhanh chóng tăng vọt, cho dù bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chu-yeu-loli/2935201/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.