Đến nửa đêm, Phương Chi lại tỉnh dậy.
Nếu nói tỉnh thì cũng không phải là hoàn toàn tỉnh, chỉ là nhất thời như đang xuyên về quá khứ vào lúc Đoan Khinh Trì vẫn còn chưa hoàn dương, cơ thể nóng hôi hổi theo bản năng cọ cọ trong lòng của Đoạn Khinh Trì.
"Chồng ơi..."
Đoạn Khinh Trì bị cậu dụi tới tỉnh dậy, Phương Chi vẫn còn đang không ngừng ưỡn ngực về phía hắn như thể cho dù hắn đã chết cũng phải bị cậu cọ tới sống lại.
"Chi Chi." Đoạn Khinh Trì mơ màng gọi một tiếng rồi véo nhẹ lên bên má Phương Chi.
Nghe thấy xưng hô quen thuộc này, Phương Chi đang nửa tỉnh nửa mơ lại càng chắc chắn đây chính là chồng của cậu. Thế là cậu cũng không thèm kiêng nể gì nữa, vội dụi mặt vào bên cổ của Đoạn Khinh Trì làm nũng: "Chồng, lại ngứa nữa rồi... Anh chơi em đi... Em khó chịu quá..."
"Ừm." Đoạn Khinh Trì vén mấy sợi tóc thấm đẫm mồ hôi trên trán Phương Chi qua một bên. Hắn hôn lên mũi cậu rồi đẩy cậu nằm ngửa ra trên giường.
Phương Chi cũng thuận theo mở rộng hai chân ra rồi kéo phăng quần lót vứt xuống đất. Cậu bị Đoạn Khinh Trì ép tách chân sang hai bên, để lộ ra cái lồn non nớt bên dưới.
Đoạn Khinh Trì cũng không mở đèn, sợ khiến Phương Chi giật mình tỉnh. Hắn chỉ có thể cúi đầu lần mò theo cảm giác hôn lên nửa thân dưới của đối phương. Cảm giác quen thuộc bỗng dưng xộc lên não, dường như hắn đã làm cái động tác này qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chong-cau-ta-chet-roi/3598057/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.