"Không, không muốn." Phương Chi né tránh đẩy vai của hắn ra: "Lần trước anh hung dữ lắm, em vẫn chưa tha thứ cho anh đâu."
Đoạn Khinh Trì cọ cọ nửa người dưới đã cương cứng vào giữa hai chân Phương Chi, kiên nhẫn nói: "Thế phải làm sao thì Chi Chi mới chịu tha thứ cho tôi?"
"Không biết nữa...A..."
Quy đầu sơ ý cọ vào giữa vách thịt, nó ma sát tới nước dâm chảy ra không ngừng trượt xuống ga giường, để lại dấu vết ẩm ướt.
"Tôi làm cho Chi Chi sướng thì em tha thứ cho tôi nhé, có được không?" Đoạn Khinh Trì nhẹ nhàng hôn lên bên cổ của Phương Chi, hôn tới mức cậu nhịn không được rụt người về sau rồi lại ưỡn người qua để cho Đoạn Khinh Trì chơi mình.
"Muốn thoải mái ạ..." Phương Chi rúc vào trong lòng của Đoạn Khinh Trì, hai cánh tay trắng gầy vươn lên vòng qua cổ hắn, hai hàng lông mi khẽ run run, bộ dáng vừa yếu ớt vừa ngoan dịu.
"Làm cho em thoải mái." Đoạn Khinh Trì cắn lên môi cậu.
"Ưm...A..." Phương Chi thè lưỡi ra cho Đoạn Khinh Trì quấn lấy, nước bọt không ngậm được trào ra ngoài mặc cho đối phương điên cuồng càn quấy khắp khoang miệng mình, hai tay cậu nắm chặt cánh tay của Đoạn Khinh Trì ôm lấy cơ thể lạnh buốt của hắn.
"Chi Chi..." Đoạn Khinh Trì đè lên người Phương Chi hôn cậu, hôn mãi cũng không cảm thấy đủ. Dục vọng kiềm nén suốt mấy ngày nay đồng loạt bạo phát, hắn thở dốc hổn hển khiến cho cả người Phương Chi cũng nóng bừng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-chong-cau-ta-chet-roi/3598050/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.