Lương Duyệt vẫn chuyển nhà.
Sau khi ngủ dậy, Trịnh Hy Tắc đến công ty ngay từ sớm. Dậy xong, xuống gác ănsáng, Lương Duyệt mới biết được điều đó, anh không dặn lại điều gì với LươngDuyệt, cũng không nói là khi nào thì có thể về.
Tối qua, sau khi vào đến trong nhà, giữa hai người vẫn giữ một không khí khácthường.
Người này hỏi thì người kia đáp, ngoài ra cả hai không nói gì nữa. Sau đó thìlặng lẽ nghỉ ngơi, lặng lẽ ăn cơm.
Đến khi ăn xong bữa tối, Lương Duyệt nhận được cú điện thoại của Phương NhượcNhã. Là người nhanh mồm nhanh miệng, từ trước đến nay cô chưa bao giờ để điềugì được lâu trong lòng, vì thế cô nói thẳng thắn với Lương Duyệt: “Nếu cậu có ýđịnh quay lại với mối tình cũ, nếu cậu có ý định vong ân bạc nghĩa, mấy chị emcũng không có ý kiến gì. Nhưng cậu không thể đắc tội với cả hai người được. Nhưthế rất không ổn, làm thế thì sẽ chẳng còn đường rút nào nữa đâu.”
Ở đằng kia, Trịnh Hy Tắc đang ngồi trên ghế xem báo cáo kế hoạch của công ty,anh gần như không nghe thấy tiếng nói lảnh lót vọng ra từ ống nghe, Lương Duyệttừ từ đứng dậy, rồi làm như vô tình đi về phía thư phòng, dựa lưng vào cửa, mệtmỏi đáp: “Vốn dĩ nên như vậy. Mình chính là một đứa con gái ích kỷ không đángđược thông cảm và thương xót, vì thế nếu ai ở bên mình thì người ấy sẽ gặp rủiro. Còn mình cũng như vậy, gặp họ một lần là mình đau một lần.”
“Cậu là một đứa khốn, đến lúc này rồi mà cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/87737/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.